Blogger templates

Pages

Wednesday, November 27, 2013

[Cảm Nhận] EM CÔ BÉ DÂN CA! – NHỮNG KỶ NIỆM KHÓ QUÊN.P.3





Vậy là đã hơn 3 tháng, kể từ cái ngày anh biết được cái tên Phương Mỹ Chi ở giọng hát việt nhí. Tới giờ anh vẫn không thể quên được cái lần đầu tiên khi nghe giọng hát của emvang lên “Ôi ! nước lũ dâng cao, nước lũ dân cao dân theo bao nổi sầu đau. Ôi nước tràn bờ đê, nước tràn bờ đê tan thương khắp một miền quê…”


Có lẽ, đó là lần đầu tiên anh lại rung động và sững người ra khi nghe một bản nhạc dân ca, sao mộc mạc mà hay đến thế, ngọt ngào đến thế.Từ cái ngày hôm ấy, cứ mỗi tối thứ bảy dù làm gì hay bận gì anh điều phải có mặt trước màn hình tivi hoặc máy tính để mở kênh VTV3 để xem em hát. Cứ mỗi tuần trôi qua cái tình cảm mà anh dành cho em ngày một lớn hơn, cũng như cái giộng hát của em vậy, vang xa và bay xa ngút trời. Những thông tin, hình ảnh của em nó ngập tràn trong điện thoại và máy tính của anh, lúc nào miệng anh cũng lẫm bẫm mấy ca khúc của em, những hình ảnh về cô bé 10 tuổi hát dân ca lúc nào cũng in sâu trong tâm trí anh cả.
Hằng ngày hình ảnh của em càng thấm sâu hơn vào anh, nó như là một phần của cuộc sống anh vậy. Kết thúc cuộc thi ấy, anh cũng như bao nhiêu người yêu mến em điều buồn, nỗi buồn ấy chưa tàn thì anh lại lo lắng với những thông tin không hay mà mọi người gọi là “Scandal”liên tục đổ xuống em và gia đình em. Những hoài nghi, những lo lắng cứ xuất hiện trong đầu anh và niềm tin duy nhất mà anh xem nó như một điểm tựa đó chính là cái nụ cười của em – nụ cười thiên thần bé nhỏ ấy. Nụ cười ấy đã giúp cho tất cả mọi người dù trong bất cứ hoàn cảnh nào thì vẫn vững tin và ủng hộ thương yêu em hết, và anh cũng vậy, luôn đặt nơi trái tim anh một tình yêu mà chỉ có em – cô bé 10 tuổi hát dân ca ngọt ngào mới có được.

Ai cũng ước ao có nhiều tiền, có nhiều thứ vật chất nhưng anh lúc đó thì chỉ muốn được cùng chụp hình, được nói chuyện, được ăn chè ở nhà em,.... nói chung là một ngày dành riêng cho em nhưng vẫn chưa hiện thực được. Có lần được có cơ hội đó nhưng vì một số lý do mà anh không thể tiếp cận lại gần em được, không biết có ai như anh mong mỏi được gặp em như anh đến thế không? đứng từ xa rồi nhìn em nhìn em xa dần mà không thể đến gần dù em đang ở rất gần, gần lắm... thế rồi em biến mất và anh lủi thủi trong đêm bắt xe về Vĩnh Long mà lòng buồn khó tả,... ôi tại sao tôi lại yêu em đến thế, yêu cái giọng hát ngọt ngào đầm ấm, yêu lắm cái nụ cười xinh và cũng nhớ lắm cái áo bà ba trên ánh đèn The voice kids... hẹn gặp em ở Mạc Vân một ngày không xa Chi nhé!...Rồi cái ngày anh mong mỏi và mơ ước cũng được thành hiện thực, cuối cùng anh cũng có được cái dịp mà có lẽ là ngày hạnh phúc nhất khi anh được chụp chung với em một tấm hình, được ăn một bịch chè mà do chính tay em cắt khoai, vắt nước cốt dừa, được nói chuyện với em dù chỉ vài câu nhưng ấy lại là những phút giây hạnh phúc lắm, tuyệt vời lắm. Anh về nhà mà lòng cứ lâng lâng khó tả, nó vui và hạnh phúc lắm. Đến bây giờ anh cũng không thể nào quên được cái khoảnh khắc tuyệt vời ấy.

Và rồi chỉ một tuần sau khi anh gặp được em ở Sài Gòn, anh rất vui khi mà anh nhận được tin em diễn ở Sóc Trăng, sắp xếp và sắp xếp. Rồi cái lần đầu nghe em hát live sao ngọt ngào và hay đến thế, nghe mà cứ muốn nghe mãi không thôi, có thể dùng cái từ dân miền tây anh hay dùng là “hay quá trời quá đất”.Anh cũng như biết bao nhiêu người yêu mến em, nhưng cái tình cảm thể hiện ra lại không ai giống ai, mỗi người mỗi khác. Tình cảm của anh dành cho em chỉ đơn giản là vậy, tiếp tục yêu thương và dõi theo em cầu mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với em. Hiện giờ,anh đã làm gần như là được hết những mong ước, nhưng còn một mong ước mà đến giờ dù đã gặp được em 2 lần rồi nhưng vẫn không làm được đó là được ngồi nói chuyện với em và chúc em những lời chúc sức khỏe, chúc em luôn học giỏi, hát hay và có những phút giây vui vẻ. Gửi đến em những tâm tình của anh… Cô bé dân ca – Phương Mỹ Chi ./.


                                                                                                       [Phương Mỹ Chi - Chị 7 Dân Ca ] --------------------------------

0 nhận xét:

Post a Comment